Lịch sử ghi lại về một người đàn ông sống 10 thế hệ sau trận lụt lớn, người đã sử dụng khoa học thiên văn để chứng minh sự tồn tại của Chúa. Ông là một nhà khoa học, nhà thiên văn học và toán học có trình độ cao. Những khám phá thiên văn của ông đã làm rung chuyển nền tảng của tôn giáo Babylon. Ông ảnh hưởng nặng nề đến tư tưởng khoa học Ai Cập và Lưỡng Hà. Ông đã lãnh đạo những đội quân làm thay đổi tiến trình lịch sử của cả thế giới. Và tất cả những điều này đã diễn ra trước khi ông trở thành tổ tiên của các dân tộc Ả Rập, Turk và Do Thái.
Tên người này là Áp-ra-ham. Đúng vậy, có những bằng chứng đáng kinh ngạc của cả lịch sử Kinh thánh và lịch sử thế tục chứng minh rằng tổ phụ Áp-ra-ham không chỉ có thật; ông đã gây ảnh hưởng to lớn đến toàn bộ thế giới cổ đại!
Ảnh hưởng này được kể lại trong các tác phẩm của sử gia Do Thái Josephus, sử gia Babylon Berossus, sử gia La Mã Eusebius và những người khác. Những ghi chép này tiết lộ rằng Áp-ra-ham đã sử dụng toán học và thiên văn học để làm mất uy tín của những tư tế ngoại giáo vào thời của ông và để chứng minh sự tồn tại của một Đức Chúa Trời thật.
ÁP-RA-HAM – NHÀ KHOA HỌC TRƯỞNG CỦA NGƯỜI CHALDEAN.
Áp-ra-ham sinh ra tại thành phố Ur, trong vùng đất của người Chaldees , vào khoảng đầu thiên niên kỷ thứ hai trước Chúa. Thành phố này khi đó nằm gần vùng ngoại ô của đế chế đang mở rộng là đế chế Babylon Cổ Đại. Những thầy tu ngoại giáo tại Babylon khi đó đã công khai dạy quần chúng tin rằng mặt trời, mặt trăng, các vì sao và hành tinh là thần thánh. Những thầy tu này đã sử dụng kiến thức về thiên văn học để dự đoán chuyển động của các thiên thể, đánh lừa quần chúng rằng họ có thể giao tiếp với các vị thần của đền thờ Babylon (Israel Smith Clare, Lịch sử Chuẩn mực của Thế giới, Quyển 1). Và đó chính là môi trường mà Áp-ra-ham được sinh ra.
Theo ghi chép của sử gia Berossus người Babylon vào thế kỷ thứ ba có đoạn : “Vào thế hệ thứ 10 sau trận Đại hồng thủy, trong số những người Chaldeans có một người vĩ đại, có công chính và thông thạo về khoa học thiên thể ….” Trong khi Berossus không đặt tên cho nhà khoa học vĩ đại này, nhưng nhà sử học Do Thái thế kỷ thứ nhất Josephus nói với chúng ta rằng người mà Berossus đã đề cập đến đó chính là Abraham.
Thậm chí còn có một bài thánh ca cổ xưa được trích dẫn bởi Clement of Alexandria (thế kỷ thứ hai ) về “một người đàn ông độc nhất nào đó, một chi nhánh xa xôi của chủng tộc Chaldeans.” Người đàn ông này “ hiểu biết về đường đi của ngôi sao và cách chuyển động của quả cầu quay quanh Trái đất, cả hai đều theo kiểu tròn, nhưng đều nằm trên trục riêng của nó”. Bài thơ nói rằng nhà khoa học chính của Chaldeans này là người đàn ông duy nhất trong thời đại của ông nhìn thấy được thần Zeus, "người cai trị của loài người."
Tất nhiên, các nhà thơ Hy Lạp cổ đại có xu hướng gọi vị thần đứng đầu của bất kỳ tôn giáo nào bằng cái tên Zeus. Thực tế là bài thơ này nói về một nhà khoa học người Chaldean, người có mối quan hệ đặc biệt với “Vị thần quyền năng” không phải là ngẫu nhiên! Kết hợp điều trên chúng ta có thể hiểu “Vị thần quyền năng” của Áp-ra-ham đó chính là Đức Chúa Trời có một và thật.
Nhà sử học La Mã ở thế kỷ thứ IV, Eusebius đã trích dẫn một nguồn trước đó của một người tên là Eupolemus (thế kỷ thứ hai ) , có tựa đề Liên quan đến người Do Thái ở Assyria. Trích dẫn nguồn này, Eusebius nói rằng Abraham “vượt trội hơn tất cả đàn ông về sự quý phái và thông thái, cũng là người phát minh ra thiên văn học và nghệ thuật Chaldaic, và làm hài lòng Đức Chúa Trời bởi lòng nhiệt thành của ông đối với Chúa.”
Josephus còn ghi lại rằng khi còn trẻ, Áp-ra-ham “quyết tâm đổi mới và thay đổi quan điểm của tất cả mọi người khi ấy về Đức Chúa Trời; vì ông ấy là người đầu tiên mạo hiểm công bố quan niệm này, rằng chỉ có một Đức Chúa Trời, Đấng Tạo dựng vũ trụ ”( Antiquities of the Do Thái, 1.7.1).
ÁP-RA-HAM ĐÃ DẠY DÂN CHALDEA VỀ ĐẤNG TẠO HOÁ THẬT!
Chức tư tế Babylon được thành lập sau trận lụt bởi Nimrod và Semiramis đang dạy quần chúng tin rằng mặt trời, mặt trăng, các vì sao và hành tinh là biểu hiện của các vị thần. Họ đánh lừa mọi người rằng các linh mục có thể giao tiếp với những vị thần này. Tuy nhiên, ngoài việc là một nhà khoa học, Abraham còn là một giáo viên tuyệt vời. Ông đã dạy cho mọi người vật lý và toán học, và cho họ thấy rằng các thiên thể chuyển động theo các quy luật định sẵn.
Josephus diễn giải những lời của Áp-ra-ham: “Nếu những thân thể này có quyền lực riêng, thì chắc chắn chúng sẽ tự lo cho những chuyển động thường xuyên của mình; nhưng vì họ không giữ gìn sự đều đặn như vậy, nên họ nói rõ rằng trong chừng mực nào họ hợp tác có lợi cho chúng ta, họ không làm điều đó với khả năng của họ, mà là vì họ phục tùng Ngài mà ra lệnh cho họ, chúng ta phải làm điều đó với ai mà thôi. chỉ để cung cấp vinh dự và cảm ơn của chúng tôi ”( Antiquities of the Do Thái ).
Áp-ra-ham đã dạy cho người Chaldea biết rằng: Chuyển động của các vì sao và các thiên thể khác là một trong những bằng chứng lớn nhất về sự tồn tại của Đức Chúa Trời. Sự hiện diện của luật pháp đòi hỏi sự hiện diện của một người tuân thủ luật pháp!
Áp-ra-ham dạy rằng các ngôi sao và hành tinh chỉ là những vật thể vật chất được tạo ra bởi một Đức Chúa Trời thật. Điều mà nhiều nhà sử học không muốn thừa nhận là Abraham sở hữu kiến thức thiên văn học tiên tiến mà hàng nghìn năm vẫn chưa được khám phá lại. Josephus còn ghi lại rằng Áp-ra-ham không phải là nhà thiên văn học đầu tiên trong gia đình ông. Việc nghiên cứu thiên văn học bắt nguồn từ Seth (Sết), con trai thứ ba của Adam. Ông viết rằng “Chúa đã ban cho [những người sống trước Đại hồng thủy] cuộc sống lâu đến mức họ có thể hoàn thiện những thứ mà họ đã phát minh ra trong thiên văn học” ( Antiquities, 1.3.9).
Các ghi chép khác, chẳng hạn như Bản minh họa Gaul và Đặc điểm thành Troy của Jean Lemaire de Belges (1513), chỉ ra rằng Noah có kiến thức về thiên văn hàng hải liên quan đến việc điều hướng các vì sao, và ông đã thành lập một trường cao đẳng ở Armenia cổ đại để dạy tôn giáo và thiên văn học. Vị tổ phụ cao tuổi và cao quý này có thể đã mang kiến thức về toán học, thiên văn học và các khoa học khác từ bên này sang bên kia của Trận lụt, truyền nó từ thế hệ này sang thế hệ khác cho Áp-ra-ham!
ÁP-RA-HAM - CHA CỦA NHIỀU DÂN TỘC.
Khi các thầy tế lễ Babylon ngoại giáo giành được quyền lực và ảnh hưởng, họ mất kiên nhẫn với Áp-ra-ham về những lời dạy của ông về Đức Chúa Trời thật duy nhất. Josephus ghi lại rằng người Chaldea và các dân tộc khác của Mesopotamia “gây náo động” chống lại Áp-ra-ham, buộc ông phải chạy trốn khỏi đất nước. Không giống như các thầy tế lễ của tôn giáo huyền bí ở Babylon này, Áp-ra-ham từ chối dạy những điều dối trá để nhận được sự khen ngợi của loài người. Những nhà lãnh đạo tôn giáo ngoại giáo dự định sẽ giết Áp-ra-ham vì đã công bố sự thật và có khả năng đã giết anh trai của ông là Haran. Kinh thánh chỉ ghi lại rằng “Ha-ran qua đời tại quê hương mình, tức là U-rơ, thuộc về xứ Canh-đê, khi cha người là Tha-rê hãy còn sống.” (Sáng thế ký 11:28). Josephus nói thêm rằng một tượng đài đã được dựng lên để tôn vinh Haran, và rằng “Terah [Tha-rê] ghét người Chaldea, vì thương tiếc Haran con trai của ông ấy” ( Antiquities, 1.6.5).
Nhiều nhà sử học không muốn thừa nhận rằng Áp-ra-ham sở hữu kiến thức thiên văn học tiên tiến mà hàng ngàn năm vẫn chưa được khám phá lại.
Trong khi bản thân Tha-rê vẫn mê tín và thờ thần tượng, thì Abraham không bao giờ mất niềm tin vào sự tồn tại của Đấng Tạo Hóa vĩ đại của vũ trụ.
Để kể lại tất cả các lịch sử khác nhau về những điều mà Áp-ra-ham phải chịu đựng trong thời kỳ này sẽ có nhiều trang. Tuy nhiên, qua những thử thách và gian nan, Áp-ra-ham vẫn trung thành với niềm tin của mình nơi Đức Chúa Trời. Và khi Áp-ra-ham 75 tuổi, chính Đức Chúa Trời đã thực sự hiện ra với ông và nói với ông để lập một giao ước sẽ thay đổi tiến trình lịch sử!
Bởi Andrew Miiller
Biên tập bởi Mục Vụ Do Thái Lời Sự Sống Việt Nam.
Comments