Tu viện Thánh giá là một trong những viên ngọc ít được biết đến ở Jerusalem, Tên của tu viện xuất phát từ một niềm tin truyền thống cho rằng: tu viện được dựng lên tại nơi chôn cất đầu của Adam (có hai địa điểm khác ở Jerusalem cũng tuyên bố như vậy). Từ nơi chôn đó đã mọc lên cây mà từ cây đó người ta đã lấy gỗ để làm nên cây Thánh Giá mà Chúa Jesus đã chịu đóng đinh. Dầu vậy, mối liên hệ của nó với cây thánh giá mà Chúa Jesus đã bị đóng đinh có thể thuộc về truyền thuyết hơn là thực tế.
Tu viện Thánh Giá (Hebrew : מנזר המצלבה) là một tu viện của Chính Thống Giáo Hy Lạp. Tu viện nằm trong một công viên về phía đông nam của Bảo tàng Israel và Knesset (Quốc hội Israel). Thời xưa, địa điểm này, cách khu phố cổ của Cơ đốc nhân 3,5 km về phía tây nam và là một địa điểm hẻo lánh và hẻo lánh. Tuy nhiên, ngày nay, khu vực này được bao quanh bởi một trong những khu dân cư giàu có cùng các tòa nhà chính phủ và các công trình công cộng quan trọng.
Người ta tin rằng vào thế kỷ thứ tư dưới sự hướng dẫn của hoàng đế La Mã Constantine Đại đế, người ta đã khánh thành địa điểm này và trao lại cho vua Mirian III của Kartli sau khi vương quốc của ông chuyển đổi sang Cơ đốc giáo vào năm 327 sau Công nguyên. (Kartli là một vùng đất lịch sử của người Gruzia ở miền Trung của Georgia đi ngang qua sông Mtkvari, nơi có thủ đô Tbilisi của Georgia.)
Tu viện được xây dựng lại vào thế kỷ thứ 11, dưới thời trị vì của Vua Bagrat IV bởi linh mục Prochorus người Gruzia trên phần còn lại của tu viện trước đó đã bị người Ba Tư phá hủy. Vào thời đó, đây là trung tâm tôn giáo và văn hóa của người Gruzia với hàng trăm linh mục sống tại đây.
Năm 1685, khi Georgia suy tàn và bị khuất phục bởi người Ba Tư và Ottoman , tu viện được tiếp quản bởi Chính thống giáo Hy Lạp , người đã trùng tu và sửa chữa trong những năm 1960 và 70.
Tu viện này có thể nói là lịch sử còn lại của người Gruzia tại Đất Thánh, tu viện là một thiên đường yên tĩnh ở Jerusalem hiện đại và bận rộn. Tu viện bao gồm một nhà nguyện , khu sinh hoạt cho các tu sĩ, một bảo tàng nhỏ với các hình ảnh minh họa cuộc sống tu viện trong quá khứ. Nhà nguyện là một vương cung thánh đường, với mái vòm trung tâm cùng các bức tường và cột trụ được trang trí bằng các bức bích họa từ thế kỷ 12 và 17. Bên phải của bàn thờ là một sàn khảm, đây tất cả những gì còn lại của một nhà thờ thế kỷ 4 đã bị người Ba Tư phá hủy vào năm 614.
Tại tu viện có bức bích họa nổi tiếng tưởng nhớ nhà thơ dân tộc của Georgia, Shota Rustaveli, người sống trong tu viện vào đầu thế kỷ 13 và đã viết bài thơ sử thi The Knight in the Panther's Skin. Năm 2004, một kẻ phá hoại không rõ danh tính đã cào xước khuôn mặt của Rustaveli và một phần của dòng chữ đi kèm - một số phận mà các tác phẩm nghệ thuật Gruzia khác trong tu viện phải gánh chịu trong những thập kỷ trước đó.
Ở phía bên trái của nhà nguyện có một ô cửa dẫn vào trung tâm của tu viện. Bên dưới bàn thờ có một tấm hình tròn bao quanh chỗ được cho là nơi trồng cái cây mà từ đó người ta làm lên Thánh Giá. Tại đây có những bức bích họa miêu tả câu chuyện mà từ đó tu viện có tên là TU VIỆN THÁNH GIÁ.
Các bức bích họa kể về truyền thuyết mà người ta cho rằng, Đức Chúa Trời hiện ra cùng Áp-ra-ham trong hình dạng ba Đấng khác nhau (Sáng thế ký 18: 1-15). Truyền thống nói rằng các Đấng đó đã trao cho Áp-ra-ham hạt giống mà từ đó sinh ra ba cây trong một cây (cây tuyết tùng, cây bách và cây thông.) Sau khi Sô-đôm bị phá hủy, Áp-ra-ham trao hạt giống cây này cho cháu mình là Lót. Lót đã trồng cây đó và chăm sóc nó bằng nước từ sông Giô-đanh. Nhiều thế kỷ sau, cây bị chặt và một chùm được chuẩn bị cho cây thánh giá mà Chúa Jesus đã chịu treo trên đó.
Thánh giá sau đó được chôn trong mộ của Chúa Jesus (Mộ Thánh). Các mảnh vỡ của thánh giá được tìm thấy bởi Helena, mẹ của Hoàng đế Constantine. Chúng đã được chuyển đến Rome và được trưng bày trong “Santa Croce in Ger Jerusalemme”.
Biên tập bởi Mục Vụ Do Thái Lời Sự Sống Việt Nam
تعليقات