GIÊ-RU-SA-LEM TRÔNG NHƯ THẾ NÀO KHI CHÚA JESUS BẰNG XƯƠNG BẰNG THỊT VÀ BƯỚC ĐI TRÊN TRÁI ĐẤT NÀY?
- Mục vụ Do Thái

- 12 thg 7
- 6 phút đọc

Thành phố Jerusalem Thành của Vua Lớn, đây là thành phố có lịch sử lâu đời; là trung tâm của Đất Thánh và trung tâm của thế giới. Lần đầu tiên thành phố được nhắc đến trong Kinh thánh với cái tên Salem trong Sáng thế ký 14:18 với vua Mên-chi-xê-đéc, “vua của Salem” và Salem khi đó chính là thành phố Jerusalem.
Vào thế kỷ thứ 10 trước Công nguyên, Vua David đã chinh phục Jerusalem từ tay người Giê-bu-sít, một bộ tộc người Canaan sinh sống ở thành phố và khu vực đó, và vào thời điểm đó nó được gọi là Jebus “Đa-vít và cả dân Y-sơ-ra-ên đi lên thành Giê-ru-sa-lem, ấy là Giê-bu; ở đó có người Giê-bu-sít, là dân của xứ.” I Sử ký 11:4 . David đã thành lập thủ đô của Vương quốc Israel ở đó và từ đó trở đi, nó được gọi là Thành phố của David . Vua Solomon, con trai của ông, đã xây dựng Đền thờ Đầu tiên, còn được gọi là Đền thờ của Solomon, và mở rộng thành phố.
Jerusalem khởi đầu là một pháo đài nhỏ trên đồi, nhưng đã phát triển thịnh vượng và mở rộng qua nhiều thế kỷ cho đến khi bị quân đội Babylon. Vua Nê-bu-cát-nết-sa của Ba-by-lôn đã phá hủy, san bằng Jerusalem, bao gồm các bức tường của thành phố và Đền thờ. Ông đã lưu đày dân cư của Jerusalem sang Babylon vào năm 586 TCN.
70 năm sau cuộc lưu đày, lần đầu tiên trong ba lần bị trục xuất, người Do Thái đã được quay trở lại đểxây dựng lại Đền thờ và Bàn thờ dưới sự lãnh đạo của Xô-rô-ba-bên và Giê-hô-sua. Đền thờ trong thời kỳ này được gọi là Đền thờ thứ hai. Vào năm 445 TCN, Nê-hê-mi, đã được Vua Ạt-ta-xét-xe I của Ba Tư, bổ nhiệm làm thống đốc của Giu-đa. Ông được phép trở lại Jerusalem và xây dựng lại các bức tường thành Giê-ru-sa-lem.
Dưới thời trị vì của Herod Đại đế (37-4 TCN), một vị vua thân tín của La Mã, người cai trị Israel (nay gọi là Judea). Jerusalem đã thay đổi rất nhiều thông qua những dự án xây dựng, bao gồm việc mở rộng Đền thờ thứ hai, sau đó được gọi là Đền thờ của Hêrôđê, xây dựng các cung điện và thành quách. Herod cũng đã xây dựng một nhà hát, đấu trường, các cây cầu cũng như phát triển nguồn cung cấp nước cho thành phố.
Trong 33 năm trị vì của mình, Hêrôđê đã biến đổi thành phố để được một số dân chúng Do Thái chấp nhận và ủng hộ. Ông cũng tu sửa thành phố với thiết kế và lối sống La Mã nhằm đạt được sự ủng hộ của các nhà chức trách La Mã. Và đây cũng là thành phố trong thời kỳ Chúa Jesus sống và đi lại trên đất.
Trong thời kỳ Chúa Jesus, Đền thờ nằm trên Núi Đền là Đền thờ thứ hai đã được Hê-rốt cải tạo. Hê-rốt đã biến Núi Đền thành nền phẳng khổng lồ và xây dựng nên bức tường chăn bằng các khối đá vôi để mở rộng nền của Đền.
Tòa án tôn giáo Do Thái nằm ở cuối phía đông của Royal Stoa, hay còn gọi là Royal Porch. Đền thờ được cải tạo bởi Hê-rốt bao quanh bởi một loạt các tòa án như tòa án của nam, nữ và của thị tộc. Đây là phần khác với Ngôi đền đầu tiên và Ngôi đền thứ hai vốn chỉ có hai tòa: tòa trong và tòa ngoài. Tòa trong dành cho các thầy tế lễ làm của lễ, và tòa ngoài dành cho dân Y-sơ-ra-ên. Trong Ngôi đền thứ nhất và thứ hai ban đầu, đàn ông và phụ nữ Do Thái cùng nhau thờ phượng Đức Chúa Trời bên cạnh nhau và những người ngoại ngoại giáo được vào Đền thờ.
Người Do Thái lúc đó, đi qua cầu thang chính dẫn lên các cổng, để lên các bậc thang lên Núi Đền thờ và đến tòa án của các thị tộc, nằm ở phía nam. Tòa án thị tộc chính là nơi mà người ta đổi tiền và bán súc vật. Đây cũng là nơi “Đức Chúa Jêsus vào đền thờ, đuổi hết kẻ bán người mua ở đó; đổ bàn của người đổi bạc, và ghế của người bán bồ câu. Ngài phán cùng họ rằng: Có lời chép: Nhà ta sẽ gọi là nhà cầu nguyện; nhưng các ngươi thì làm cho nhà ấy thành ra ổ trộm cướp” trong Ma-thi-ơ 21: 12-13.
Nằm ở phía tây bắc đền thờ là Pháo đài Antonia, đây cũng là pháo đài của cung điện Hê-rốt. Đây có thể là nơi mà Chúa Jesus đã bị đưa ra xét xử trước mặt Phi-Lát. Trên ngọn đồi phía đông nam, ở phía nam của ngôi đền, là nơi được gọi là Thành Phố Thấp. Đây là trung tâm của thành phố cổ đại Jerusalem, với những ngôi nhà bằng đá vôi, nơi người nghèo sinh sống, và những con đường nhỏ hẹp không lát đá.
Ở phía tây là Thành phố trên cao, nằm trên cao so với Thành phố Hạ, đây là nơi ở của các gia đình quý tộc và tư tế giàu có sống trong những dinh thự, cung điện bằng đá cẩm thạch trắng. Vua Hê-rốt đã xây dựng một nhà hát ở đó, một khán phòng lớn, ngoài trời, bằng đá với hàng ghế hình bán nguyệt đi lên từ sân khấu trung tâm, được thiết kế theo phong cách La Mã cổ điển, dành cho những người Do Thái giàu có, những người tụ tập ở đó để xem tiếng Hy Lạp và Vở kịch của người La Mã.
Đây cũng là dinh thự của thầy tế lễ thượng phẩm Cai-phe, Tòa công luận nói người ta xét xử Chúa Jesus cũng ở trong khuôn viên này. Ngay bên ngoài dinh thự là khoảng sân nơi Phi-e-rơ chối Chúa ba lần.
Ở phía bắc của Thành Phố Thượng, Hê-rốt đã xây dựng một pháo đài khổng lồ, ngay sát các bức tường bao quanh nó. Pháo đài bao gồm 2 tòa nhà chính, mỗi tòa nhà đều có phòng tiệc, phòng tắm và chỗ ở cho hàng trăm khách, bao quanh. bên những khu vườn có ao và đài phun nước. Ở phía bắc của cung điện là ba tòa tháp và ở phía nam là tòa án cũng là nơi có thể đã diễn ra phiên tòa xét xử Chúa Jesus trước mặt Phi-lát. Đây cũng có thể là nơi ở của thống đốc La Mã khi ông đến thăm thành phố.
Ở phía đông nam của Thành Jerusalem là Thành phố của Đa-vít, đây là trung tâm đô thị ban đầu của Jerusalem cổ đại. Ban đầu đây là nơi định cư của người Giê-bu-sit, Vua Đa-Vít đã chinh phục nó và biến nó thành thủ đô của vương quốc mình. Kinh thánh cho biết dân Y-sơ-ra-ên tiếp tục sử dụng các bức tường Jebusite bao quanh nó, sửa chữa và mở rộng thành phố về phía bắc, dưới thời Vua Solomon, để bao gồm cả Núi Đền.
Ở phía bắc thượng thành nằm ở góc trên cùng phía tây bắc thành phố Jerusalem là một quận ở ngoại ô mang tên là khu phố thứ hai. Đây là nơi nữ tiên tri Huldah sống. Khu phố này nằm ở một góc được tạo thành bởi bức tường phía tây của Đền thờ và bức tường phía bắc cổ đại của Jerusalem. Khu phố nằm bên trong bức tường được xây dựng bởi Nê-hê-mi, khi ông là thống đốc được bổ nhiệm của Giu-đa dưới thời vua Ba Tư.
Bao bọc thành phố là bước tường thành Jerusalem bằng đá cao dài khoảng 4 dặm. Vào thời Chúa Jesus, nó bảo vệ một khu vực rộng khoảng một dặm vuông, nơi có khoảng 25.000 người sinh sống. Các khoảng dọc theo bức tường là các cổng lớn, mỗi cổng có một trạm hải quan, nơi công chức thu thuế tất cả hàng hóa ra vào Jerusalem.
Biên tập bởi Mục vụ Do Thái Lời Sự Sống Việt Nam.



Bình luận