top of page
Tìm kiếm

CÁC NHÀ KHOA HỌC ĐÃ TÌM RA BẰNG CHỨNG VỀ CÂU CHUYỆN “MÔI-SE RẼ ĐÔI BIỂN ĐỎ” TRONG KINH THÁNH.



Hôm qua theo lịch Do Thái Giáo chính là ngày mà “Môi-se đã rẽ đôi biển đỏ” để dân sự của Chúa vượt qua biển “như trên đất khô”. Câu chuyện “Môi-se rẽ đôi biển đỏ” là một phép lạ nổi tiếng trong Kinh Thánh cũng là câu chuyện gây nhiều tranh cãi đối với cái nhìn của khoa học.


Kinh thánh cho biết, dân Israel vốn là dân lựa chọn của Chúa. Họ bị nô lệ tại Ai-câp trong 400 năm, đến kỳ đã mãn Đức Chúa Trời đã dùng mười tai vạ để dẫn dân Israel ra khỏi xứ Ai Cập. Pha-ra-ôn vốn là người không muốn cho dân Israel rời đi đã nuốt lời và cho quân đội đuổi theo.


Điều này xảy ra bởi Đức Chúa Trời “sẽ vì Pha-ra-ôn và cả toán binh người được rạng danh; người Ê-díp-tô sẽ biết ta là Đức Giê-hô-va.” Khi quân đội Ai Cập đuổi theo đến “Môi-se đáp cùng dân sự rằng: Chớ sợ chi, hãy ở đó, rồi ngày nay xem sự giải cứu Đức Giê-hô-va sẽ làm cho các ngươi; vì người Ê-díp-tô mà các ngươi ngó thấy ngày nay, thì chẳng bao giờ ngó thấy nữa. Đức Giê-hô-va sẽ chiến cự cho, còn các ngươi cứ yên lặng.” ( Xuất 14 :13-14 )


Đêm đó “Thiên sứ Đức Chúa Trời đã đi trước trại quân của dân Y-sơ-ra-ên lộn lại đi sau; còn trụ mây vốn đi trước trại quân, lại ở về sau; trụ mây đứng về giữa khoảng trại người Ê-díp-tô và trại dân Y-sơ-ra-ên, làm áng mây tối tăm cho đàng nầy, soi sáng ban đêm cho đàng kia; nên trọn cả đêm hai trại chẳng hề xáp gần nhau được.”


“Vả, Môi-se giơ tay ra trên biển, Đức Giê-hô-va dẫn trận gió đông thổi mạnh đến đùa biển lại trọn cả đêm; Ngài làm cho biển bày ra khô, nước phân rẽ.” Kinh Thánh chép “ Y-sơ-ra-ên xuống biển, đi như trên đất cạn; còn nước làm thành một tấm vách ngăn bên hữu và bên tả. Người Ê-díp-tô bèn đuổi theo; hết thảy ngựa, binh xa cùng lính kỵ của Pha-ra-ôn đều theo xuống giữa biển.”


Sau khi dân Israel đi qua “Môi-se bèn giơ tay mình ra trên biển, lối sáng mai, nước trở lấp phủ đáy biển lại, người Ê-díp-tô chạy trốn bị nước chận; vậy Đức Giê-hô-va xô họ xuống giữa biển. Thế thì, nước trở lại bao phủ binh xa, lính kỵ của cả đạo binh Pha-ra-ôn đã theo dân Y-sơ-ra-ên xuống biển, chẳng còn sót lại một ai.” ( Xuất 14 )


Câu chuyện này được truyền bá hết sức rộng rãi qua hàng nghìn năm và nhiều tác phẩm văn học, điện ảnh cũng có đề cập đến như một quyền năng của Thiên Chúa thể hiện qua Môi-se. Hầu hết mọi người đều nghĩ rằng câu chuyện là hư cấu. Thế nhưng, các nghiên cứu khoa học và khảo cổ gần đây đã cho thấy rằng điều đó có thể thực sự đã xảy ra.


NHỮNG BẰNG CHỨNG TỪ TRONG LÒNG BIỂN ĐỎ.


( Bánh xe của đội quân Pa-ra-ôn từ trong Biển Đỏ )

Nhà khoa học người Thụy Điển Lennart Moller đã hợp tác với kênh truyền hình trong chương trình tìm hiểu dấu vết con đường trên biển Đỏ. Tại đây, họ đã tìm thấy một số lượng lớn các di tích cổ thuộc quân đội Ai Cập.


Trước đó, năm 1978, TS. Ron Wyatt cũng đã tìm thấy xương người, ngựa, và xác tàu xe ngầm ở biển Đỏ. Chúng được cho là bằng chứng vượt biển Đỏ của quân đội Pha-ra-ôn khi truy đuổi dân Do Thái.


Một trong nhiều hài cốt bị khoáng hóa được tìm thấy tại nơi vượt biển, đã được ngành xương học của Đại học Stockholm xét nghiệm và chứng minh là xương đùi của người, là xương đùi phải của một người nam cao khoảng 165-170cm. Về cơn bản, nó đã “hóa thạch” – tức là đã bị các san hô và khoáng chất thay thế, do đó không thể dùng phương pháp Cacbon đồng vị phóng xạ để xác định niên đại của mẫu xương, mặc dù mẫu vật đó rõ ràng là khảo vật cổ xưa. Bánh xe và trục xe bị bao phủ bởi san hô và bị lật úp.


Khi TS. Ron Wyatt lần đầu đi thăm Nuweiba vào năm 1978, ông tìm thấy một cây cột có khắc chữ của người Phénicie nằm ở dưới nước. Không may thay, chữ viết đã bị ăn mòn, vì vậy tầm quan trọng của cây cột này không được biết đến cho tới năm 1984, khi cây cột đá granit thứ hai được tìm thấy ngang bờ biển Saudi và rất giống với cây cột thứ nhất với chữ viết còn nguyên vẹn.


Trong những chữ của người Phénicie có những từ sau: Mizraim (Ai cập); Solomon; Edom; chết; Pharaon; Moses và Yahweh (Jehovah) ám chỉ rằng vua Solomon đã cho dựng những cây cột này để tưởng nhớ đến phép lạ vượt biển. Sau này, chính quyền Saudi Arabia không cho phép khách du lịch vào và có lẽ vì sợ những du khách xâm phạm trái phép, nên kể từ đó chính quyền Saudi đã dẹp bỏ cây cột này, thay vào đó là cây cột kéo cờ.


KHOA HỌC CHỨNG MINH PHÉP LẠ CÓ THẬT.



Các nhà nghiên cứu từ Trung tâm Khí học Quốc gia (NCAR) và ĐH Colorado ở Mỹ đã mô phỏng bằng máy tính để tìm hiểu xem điều gì thực sự đã diễn ra ở Biển Đỏ. Các yếu tố được quan tâm bao gồm địa chất dưới mặt nước, sóng và gió.


Cuối cùng, họ đưa ra một kết luận bất ngờ. Theo đó, những cơn gió Đông mạnh mẽ đã thổi suốt đêm, làm mặt nước tách đôi ngay tại vị trí đầm phá ven bờ Bắc của Biển Đỏ (phía bờ Ai Cập). Người Do Thái lần theo con đường “tạm thời” này để vượt qua trong đêm.


Do đó, vịnh Suez sẽ mở rộng dài hơn về phía Bắc và phạm vi thủy triều cũng lớn hơn. Và nếu điều này là sự thực thì khi thủy triều lên cao, “bức tường nước” hoàn toàn có thể nhấn chìm được đoàn quân Ai Cập như lời chép lại trong Thánh Kinh.


Carl Drews - người dẫn đầu cuộc nghiên cứu - nói: “Việc nước tách làm đôi là do sự chuyển động của dòng chảy. Gió đã làm nước chuyển động theo cơ chế vật lý nhất định, từ đó mở ra một hành lang an toàn cho người Do Thái. Sau đó, nước trở lại vị trí ban đầu và trùng hợp thay, nó xảy ra đúng thời điểm tảng sáng để nhấn chìm quân Ai Cập”.



Được biết trong thí nghiệm mô phỏng, sức gió 100km/h có thể làm mặt nước “dạt” ra với chiều ngang 5km trong suốt 4 giờ đồng hồ. Đó là những yếu tố cần thiết giúp hàng trăm ngàn người Do Thái đi qua quãng đường dài từ 3 - 4km sang bờ bên kia.


Đúng như Kinh Thánh đã chép “Vả, Môi-se giơ tay ra trên biển, Đức Giê-hô-va dẫn trận gió đông thổi mạnh đến đùa biển lại trọn cả đêm; Ngài làm cho biển bày ra khô, nước phân rẽ.” ( Xuất 14:21 )


Những tư liệu trên cho thấy câu chuyện “Môi-se rẽ biển đỏ” là hoàn toàn có cơ sở cả về khảo cổ lẫn khoa học, đồng thời một lần nữa minh chứng tính chính xác tuyệt đối của Kinh Thánh đáng để chúng ta tin theo.


Biên tập bởi Mục Vụ Do Thái Lời Sự Sống Việt Nam


Comments


bottom of page