Cả Do Thái giáo và Cơ đốc giáo đều có cùng một Cựu Ước, nhưng có sự khác biệt cơ bản là những người theo đạo Cơ đốc chấp nhận Chúa Giê-su là Đấng Mê-si và là Đấng Cứu Rỗi của cá nhân họ trong khi người Do Thái thì không. Cơ Đốc nhân tin điều này bởi vì chúng ta tin rằng Đức Chúa Trời đã thiết lập một giao ước mới qua Chúa Giê-su. Giao ước mới này được bày tỏ trong Tân Ước, mà chúng ta tin là Lời Đức Chúa Trời, và là sự hoàn thành của giao ước được bày tỏ trong Cựu Ước. Những người theo đạo Cơ đốc tin rằng Chúa Giê-su đã ứng nghiệm những lời tiên tri và hình tượng về Đấng Mê-si trong Cựu Ước. Do Thái giáo bác bỏ tất cả những điều này và vẫn đang trông đợi Đấng Mê-si.
Có rất nhiều trở ngại khác cản trở những người Do Thái không tin Chúa tin Chúa Giê-su là Đấng Mê-si.
NGƯỜI DO THÁI TIN RẰNG ĐẤNG MÊ-SI SẼ LÀ MỘT NHÀ LÃNH ĐẠO CHÍNH TRỊ ĐÁNH ĐUỔI KẺ THÙ KHỎI VÙNG ĐẤT CỦA HỌ
Họ tin rằng Đấng Mê-si sẽ tái lập quốc gia Do Thái và mang lại hòa bình và thịnh vượng cho dân tộc được Chúa chọn. Những người theo đạo Do Thái không tin rằng Đấng Mê-si đã hứa sẽ đến và chết để cứu thế giới khỏi gánh nặng tội lỗi. Ngược lại, những người theo đạo Cơ đốc tin rằng mục đích của Chúa Giê-su trên trái đất là mang lại hòa bình cá nhân giữa con người và Đức Chúa Trời. Điều còn gây sốc hơn nữa đối với người Do Thái là những người theo đạo Cơ đốc tin rằng hòa bình được ban cho dân ngoại một cách tự do như đối với người Do Thái.
Khi Chúa Giê-su cưỡi lừa vào Giê-ru-sa-lem chỉ một tuần trước khi Ngài bị đóng đinh, người Do Thái đã ca ngợi Ngài như một anh hùng quân sự sẽ cứu họ khỏi sự chiếm đóng của La Mã (Ma-thi-ơ 21:1–11). Khi họ biết rằng Chúa Giê-su sẽ không làm điều này, họ quay lưng lại với Ngài, gọi Ngài là kẻ báng bổ, tự cho mình là một với Đức Chúa Trời, và yêu cầu đóng đinh Ngài.
NGƯỜI DO THÁI BÁC BỎ CHÚA GIÊSU LÀ ĐẤNG MÊ-SI VÌ HỌ KHÔNG THỂ TƯỞNG TƯỢNG ĐƯỢC RẰNG THIÊN CHÚA ĐÃ XUỐNG THẾ LÀM NGƯỜI VÀ Ở GIỮA HỌ.
Đối với họ, không thể nào Đức Chúa Trời có hình dạng vật chất và hoàn toàn dị giáo nếu bất kỳ ai có thể khẳng định Ngài là Đức Chúa Trời. Ngày nay, nhiều người Do Thái thừa nhận rằng Chúa Giê-su là một giáo sư vĩ đại và thậm chí có thể là một nhà tiên tri. Nhưng họ vẫn tin rằng Chúa Giêsu chỉ là một con người chứ không phải Thiên Chúa.
MỘT TRỞ NGẠI KHÁC ĐỐI VỚI NGƯỜI DO THÁI LÀ CHÍNH LỜI DẠY CỦA CHÚA GIÊSU.
Chúa Giêsu dạy rằng Ngài có thể tha tội. Người Do Thái tin rằng sự tha tội là một quá trình phức tạp hơn nhiều so với lời nói của một người. Họ cũng tin rằng nếu tội lỗi được tha thứ dễ dàng như vậy thì sẽ chỉ dẫn đến tội lỗi nhiều hơn.
Chúa Giêsu cũng dạy rằng chúng ta phải yêu kẻ thù và cầu nguyện cho họ. Điều này là không thể tưởng tượng được đối với những người Do Thái chịu đựng lâu dài đã bị rất nhiều người đàn áp dã man. Nó cũng nghe có vẻ mâu thuẫn với luật pháp trong Cựu Ước, chẳng hạn như Phục truyền luật lệ ký 17:7, nói rằng, “ngươi sẽ cất kẻ hung ác khỏi giữa mình”. Sự hiểu lầm là Chúa Giê-su đang nói về các mối quan hệ cá nhân mà Ngài đến để khôi phục. Người Do Thái nghĩ Ngài đến để khôi phục chính sách quốc gia, Chúa Giêsu dạy rằng cách đối xử của chúng ta phải tràn đầy ân sủng và lòng thương xót.
NGƯỜI DO THÁI CŨNG KHÔNG CHẤP NHẬN LỜI DẠY CỦA CHÚA GIÊSU RẰNG NGÀI LÀ CON ĐƯỜNG DUY NHẤT DẪN ĐẾN THIÊN CHÚA (GA 14:6)
Với hệ thống tôn giáo dựa trên sự đền bù và sự ăn năn chân thành, người Do Thái không cần người trung gian để đến được với Chúa. Họ cũng không hiểu bản chất của sự tha thứ và cứu rỗi. Vì họ không tin rằng con người có bản chất tội lỗi, họ không tin bất kỳ một người biết điều, chu đáo nào lại có thể phạm tội nhiều đến mức không thể tìm được sự tha thứ nếu cố gắng và cẩn thận tuân thủ luật pháp.
CUỐI CÙNG, NGƯỜI DO THÁI TỪ CHỐI CHÚA GIÊSU VÌ THIÊN CHÚA ĐÃ LÀM HỌ MÙ QUÁNG KHÔNG BIẾT NGÀI LÀ AI VÀ VÌ THẾ PHÚC ÂM CÓ THỂ ĐẾN VỚI DÂN NGOẠI.
Kể từ khi được giải phóng khỏi Ba-by-lôn, người Do Thái đã trung thành thờ phượng Đức Chúa Trời. Họ biết luật và tuân theo nó. Họ trông đợi Đấng Mê-si của Đức Chúa Trời—một nhà lãnh đạo quân sự sẽ báo trước một thời đại thịnh vượng mới. Lòng nhiệt thành của họ đối với luật pháp khiến họ mù quáng trước Đấng ban luật pháp. Như Rô-ma 10:3 nói, “Bởi họ không nhận biết sự công bình của Đức Chúa Trời và tìm cách lập sự công bình riêng của mình, nên không chịu phục sự công bình của Đức Chúa Trời;”.
Phao-lô nói trong Rô-ma 9:30–32, “Vậy chúng ta sẽ nói làm sao? Những dân ngoại chẳng tìm sự công bình,thì đã được sự công bình, nhưng là sự công bình đến bởi đức tin; còn như dân Y-sơ-ra-ên tìm luật pháp của sự công bình, thì không đạt đến luật pháp ấy. Tại sao? Tại họ chẳng bởi đức tin mà tìm, nhưng bởi việc làm. Họ đã vấp phải hòn đá ngăn trở,”
Mục vụ Do Thái Lời Sự Sống Việt Nam
Comments