NGÀY NÀY TRONG KINH THÁNH – DÂN ISRAEL ĐẶT CHÂN LÊN BIỂN ĐỎ, NƯỚC RẼ RA – BÀI CA CỦA MÔI -SE.
top of page
Tìm kiếm

NGÀY NÀY TRONG KINH THÁNH – DÂN ISRAEL ĐẶT CHÂN LÊN BIỂN ĐỎ, NƯỚC RẼ RA – BÀI CA CỦA MÔI -SE.




Thứ Tư, ngày 12 tháng 4 năm 2023 theo lịch Do Thái Giáo thì nhằm ngày 21 tháng Nissan năm 5783. Theo truyền thống của Do Thái Giáo cũng như những tương quan đến các sự kiện trong Kinh Thánh thì ngày hôm nay trong lịch sử có các sự kiện như sau:


1. NGÀY MÔI-SE KHỞI HÀNH TỪ MA-ĐI-AN ( 1314 BC )


Sau bảy ngày Môi-se trò chuyện với Chúa tại bụi gai đang cháy ( Xuất 3 ) Môi-se nhận sứ mệnh đưa con cái Y-sơ-ra-ên ra khỏi Ai Cập. Hôm nay là ngày mà “Đức Giê-hô-va có phán cùng Môi-se tại Ma-đi-an rằng: Hãy trở về xứ Ê-díp-tô, vì mấy người tìm giết ngươi đã chết hết rồi. Môi-se bèn đỡ vợ và con mình lên lưng lừa, trở về xứ Ê-díp-tô. Người cũng cầm cây gậy của Đức Chúa Trời theo trong tay.” ( Xuất 4:19-20 ). Giã từ cha vợ, Giê-trô, ông đặt vợ và con mình trên một con lừa và lên đường đến Ai Cập để yêu cầu Pha-ra-ôn rằng “Hãy để dân Ta đi”


2. BIỂN ĐỎ RẼ LÀM ĐÔI (1313 BC)


Vào đêm trước của ngày thứ bảy sau cuộc Xuất hành, Đức Chúa Trời đã nói cùng dân Israel “Ta sẽ làm cho Pha-ra-ôn cứng lòng, người sẽ đuổi theo dân đó; nhưng ta sẽ vì Pha-ra-ôn và cả toán binh người được rạng danh; người Ê-díp-tô sẽ biết ta là Đức Giê-hô-va. ( Xuất 14:4 ) . Sau khi Pha-ra-ôn cứng lòng đổi ý, quân đội của Pha-ra-ôn đã đuổi theo dân Israel . Dân Israel bị kẹp giữa quân đội Ai Cập cùng kỵ binh đang truy đuổi họ từ phía sau và vùng biển của Biển Đỏ trước mặt họ. Đức Chúa Trời đã truyền lệnh cho Môi-se rằng “Hãy bảo dân Y-sơ-ra-ên cứ đi; còn ngươi hãy giơ gậy lên, đưa tay trên mặt biển, phân rẽ nước ra, thì dân Y-sơ-ra-ên sẽ xuống biển đi như trên đất cạn.” ( Xuất 14: 15-16 )


Na-ha-sôn, con trai của A-mi-na-đáp, thuộc về chi phái Giu-đa chính là người đầu tiên đặt chân xuống biển; nước chia cắt, và “Dân Y-sơ-ra-ên xuống biển, đi như trên đất cạn; còn nước làm thành một tấm vách ngăn bên hữu và bên tả.” ( Xuất 14:22 ). Người Ai Cập đã đuổi theo xuống Biển Đỏ, suốt trong đêm đó, một cột lửa đã xen vào giữa người Ai Cập và dân Y-sơ-ra-ên. “Vả, đến canh sáng, Đức Giê-hô-va ở trong lòng trụ mây và lửa, nhìn ra thấy trại quân Ê-díp-tô, bèn làm cho họ phải rối loạn.” “Môi-se bèn giơ tay mình ra trên biển, lối sáng mai, nước trở lấp phủ đáy biển lại, người Ê-díp-tô chạy trốn bị nước chận; vậy Đức Giê-hô-va xô họ xuống giữa biển. Thế thì, nước trở lại bao phủ binh xa, lính kỵ của cả đạo binh Pha-ra-ôn đã theo dân Y-sơ-ra-ên xuống biển, chẳng còn sót lại một ai.” ( Xuất 14 )


Biến ơn Chúa vì chiến thắng đáng kinh ngạc này Môi-se và dân Israel đã hát một bài hát tuyệt vời có tên Shirat HaYam (שירת הים) được gọi là “Bài ca của biển” ( Xuất 15 ) . Một số người còn gọi nó là Az Yashir Moshe (Bài ca Moses đã hát) , lời đầu tiên của “Bài ca của biển” như sau:


“Đoạn, Môi-se và dân Y-sơ-ra-ên hát bài ca nầy cho Đức Giê-hô-va, rằng: Tôi ca tụng Đức Giê-hô-va, vì Ngài rất vinh hiển oai nghiêm. Ngài đã liệng xuống biển ngựa và người cỡi ngựa.”. (Xuất Ê-díp-tô Ký 15: 1)


Ngày nay, bài hát này được đọc hàng ngày như một phần của Shacharit (lễ cầu nguyện buổi sáng) của Do Thái Giáo. Bài ca này được viết cách độc đáo trong các cuộn Kinh Thánh Torah của người Do Thái theo hình sóng biển và được hát thường xuyên trong nhà hội bằng các giai điệu truyền thống.


Bài hát này của Moses , cũng được nhắc đến trong Brit Chadashah (Tân Ước) như một bài hát sẽ được hát bởi những người đánh bại con con thú trong thời kỳ cuối cùng. Tuy nhiên, lần này họ sẽ hát bên Biển Thủy Tinh thay vì Biển Đỏ và cầm đàn hạc thay vì Tambourines.


Kinh Thánh chép :


“Tôi thấy như biển bằng pha ly lộn với lửa, những kẻ đã thắng con thú và hình tượng nó cùng số của tên nó, đứng bên biển pha ly đó mà nâng đàn cầm của Đức Chúa Trời. CHÚNG HÁT BÀI CA MÔI-SE, là tôi tớ Đức Chúa Trời, và BÀI CA CHIÊN CON, mà rằng: Hỡi Chúa là Đức Chúa Trời Toàn năng, công việc Chúa lớn lao và lạ lùng thay! Hỡi Vua của muôn đời, đường lối Ngài là công bình và chân thật!” (Khải Huyền 15: 2–3)


3. NGÀY MÔI-SE PHẠM LỖI KHIẾN ÔNG KHÔNG ĐƯỢC VÀO ĐẤT THÁNH (1274 BC )


Sau khi Ma-ri-am qua đời vào ngày 10 tháng Nissan, giếng nước đã cung cấp nước cho người Do Thái đã biến mất. Người Do Thái phàn nàn với Môi-se, và Đức Chúa Trời hướng dẫn Môi-se “Hãy cầm lấy cây gậy ngươi, rồi với A-rôn anh ngươi, hãy truyền nhóm hội chúng và hai ngươi phải nói cùng hòn đá trước mặt hội chúng, thì hòn đá sẽ chảy nước ra; ngươi sẽ khiến nước từ hòn đá chảy ra cho hội chúng và súc vật của họ uống.”


Lời dặn của Chúa là HÃY NÓI với hòn đá nhưng thay vào đó “Môi-se giơ tay lên, đập hòn đá hai lần bằng cây gậy mình.”. Bởi điều này mà “Đức Giê-hô-va phán cùng Môi-se va A-rôn rằng: Bởi vì hai ngươi không có tin đến ta, đặng tôn ta nên thánh trước mặt dân Y-sơ-ra-ên, vì cớ đó, hai ngươi sẽ không đem hội chúng nầy vào xứ mà ta đã cho nó đâu.”. ( Dân số ký 20 :2-13 )


Bởi lỗi này mà Môi-se không được vào Đất Thánh dầu ông đã cố xin Chúa, Chúa cũng chỉ cho phép ông được nhìn Đất Thánh từ xa trước khi ông qua đời.


Biên tập bởi Mục Vụ Do Thái Lời Sự Sống Việt Nam


bottom of page