Ý NGHĨA CỦA VIỆC CHÚA CHỌN “SÂN ĐẠP LÚA” CHO ĐỀN THỜ CỦA NGÀI.
top of page
Tìm kiếm

Ý NGHĨA CỦA VIỆC CHÚA CHỌN “SÂN ĐẠP LÚA” CHO ĐỀN THỜ CỦA NGÀI.


 



Ngay sau khi dân Do Thái vừa ra khỏi xứ Ê-díp-tô, Đức Chúa Trời đã nói với dân Y-sơ-ra-ên rằng NGÀI ĐÃ CHỌN một nơi để “đặt danh Ngài, tức là nơi ngự của Ngài” trong Đất Hứa, rất lâu trước khi họ đến đó:

 

“song nơi nào trong những chi phái các ngươi, mà Giê-hô-va Đức Chúa Trời các ngươi sẽ chọn, đặng đặt danh Ngài, tức là nơi ngự của Ngài, thì các ngươi phải tìm đi đến đó,”  (Phục truyền luật lệ ký 12: 5)

 

Tại thời điểm đó vị trí chưa được tiết lộ, nhưng Đức Chúa Trời đã quyết định nơi đó trước khi dân Y-sơ-ra-ên đến Ca-na-an. Chúng ta có thể thấy Đức Chúa Trời đã báo trước về vị trí nơi đó trong Sáng thế ký 22, đó là nơi mà Đức Chúa Trời nói với Áp-ra-ham phải dâng con mình là Y-sác. Ngay lúc ông bày tỏ đức tin, Đức Chúa Trời đã bày tỏ danh xưng của mình là “Giê-hô-va Di-rê” (Sáng 22:14) cho tổ phụ của dân tộc này. Từ yireh (Di-rê, phiên âm) trong tiếng Do Thái có nghĩa là “đoái xem”. Từ yireh chính là từ đầu tiên của tên Yerushalayim (Yireh [đoái xem] + Shalem [bình an] = Yerushalayim), cũng chính là tên của  Jerusalem.

Vào thời của vua Đa-vít, khi ông tu bổ dân số, một trận dịch lệ đã đến với dân Israel mạnh đến nỗi 70.000 quân dân từ Đan đến Bê-e-sê-ba đã chết. “Thiên sứ giơ tay ra trên Giê-ru-sa-lem đặng hại nó; song Đức Giê-hô-va .. bèn phán ..rằng: Thôi! Bây giờ hãy rút tay ngươi lại. BẤY GIỜ, thiên sứ của Đức Giê-hô-va ở gần SÂN ĐẠP LÚA của A-rau-na, người Giê-bu-sít.” II Sa-mu-ên 24

 

Đa-vít được lệnh phải lập bàn thờ cho Chúa nơi mà ông nhìn thấy cánh tay của thiên sứ Chúa dừng lại “Vậy, Đa-vít mua sân đạp lúa và bò giá năm mươi siếc-lơ bạc. Người lập tại đó một bàn thờ cho Đức Giê-hô-va, và dâng của lễ thiêu cùng của lễ thù ân. Thế thì, Đức Giê-hô-va động lòng thương Y-sơ-ra-ên, và tai họa trong xứ bèn ngừng lại.” (2 Sa-mu-ên 24: 18-25)

 

Vua Đa-vít đã mua lại sân đạp lúa đó, theo sự chỉ dẫn của Đức Chúa Trời, và chính trên khu đất đó, ngôi đền đầu tiên đã được xây dựng. Sau đó, Đền Thờ thứ hai được xây dựng. Và ngày nay, Dome of the Rock hay nhà thờ mái vòm đang đứng ở vị trí của nó.

 

Việc đạp lúa tại sân đạp lúa về cơ bản là việc phân chia - tách lúa mì ra khỏi vỏ trấu. Tại sân đạp lúa này, Chúa đã phân chia sự chết và sự sống, bày tỏ sự trừng phạt và sự thương xót của chính Ngài đối với dân tộc này.

 

Chủ đề đập lúa là chủ đề xuyên suốt trong Kinh thánh và trong tư tưởng của người Do Thái. Sách Thi thiên bắt đầu với bài ca so sánh người công bình với kẻ ác bằng cách ví von giữa cây được tưới tốt với “rơm rác”. Nó bắt đầu bằng cụm từ, “phước thay cho con người” - giống như phúc lành của Chúa Jesus trong bài giảng trên núi “Phước cho người nào chẳng theo mưu kế của kẻ dữ….Người ấy sẽ như cây trồng gần dòng nước, Sanh bông trái theo thì tiết,Lá nó cũng chẳng tàn héo; Mọi sự người làm đều sẽ thạnh vượng. Kẻ ác chẳng như vậy đâu; Nhưng chúng nó khác nào RƠM RÁC gió thổi bay đi. Thi thiên 1:3-5

Đây chính là số phận khác nhau của người công chính và kẻ bất chính; “Bấy giờ các ngươi sẽ trở lại và sẽ phân biệt giữa kẻ công bình và kẻ gian ác, giữa kẻ hầu việc Đức Chúa Trời và kẻ không hầu việc Ngài.” Ma-la-chi 3:18.

 

“Vì nầy, ngày đến, cháy như lò lửa. Mọi kẻ kiêu ngạo, mọi kẻ làm sự gian ác sẽ như RƠM CỎ; Đức Giê-hô-va vạn quân phán: Ngày ấy đến, thiêu đốt chúng nó, chẳng để lại cho chúng nó hoặc rễ hoặc nhành.” (Ma-la-chi 4: 1)

Giăng báp tít xuất hiện để bắt kịp nơi Ma-la-chi đã dừng lại! Giăng báp tít đã nói nói với người dân Giu-đê về Đấng Mê-si: “Tay Ngài sẽ cầm nia mà giê thật sạch sân lúa mình, và thâu lúa mì vào kho; nhưng đốt trấu trong lửa chẳng hề tắt.” Lu ca 3:17

 

Đây không phải là hình ảnh mà nhiều người thích về Chúa Jesus, nhưng đây là chính Chúa. Chúa đến để cứu chuộc và mở ra một con đường cho Cha. Chúa chết trên thập tự giá để ngăn giữa sự chết và sự sống; sự thương xót và sự trừng phạt.

 

Chúa cho chúng ta cơ hội để chấp nhận ân điển tuyệt vời này nhưng không phải là mãi mãi. Ngày Phán xét chắc chắn sẽ đến.

 

 Kinh Thánh chép “Còn người ta nhổ cỏ lùng mà đốt trong lửa thể nào, thì ngày tận thế cũng sẽ như vậy; Con người sẽ sai các thiên sứ Ngài thâu mọi gương xấu và những kẻ làm ác khỏi nước Ngài, và quăng những người đó vào lò lửa, là nơi sẽ có khóc lóc và nghiến răng. Khi ấy, những người công bình sẽ chói rạng như mặt trời trong nước của Cha mình. Ai có tai, hãy nghe! (Ma-thi-ơ 13: 40-43)

 

Và nói như cách của người Do Thái là nguyện những ngày đó sẽ đến trong kỳ của chúng ta.

 

Biên tập bởi Mục Vụ Do Thái Lời Sự Sống Việt Nam.

 

bottom of page